Trong hành trình cuộc đời, chúng ta không thể tránh khỏi những khoảnh khắc khi hành động hay lời nói của ai đó làm tổn thương chúng ta sâu sắc.
Những vết thương này có thể cắt sâu, để lại cho chúng ta một cay đắng kéo dài và một cơn khát công lý không thể nguôi ngoai hoặc một lời xin lỗi có thể không bao giờ đến.
Chính trong những khoảnh khắc này, chúng ta phải đối mặt với một lựa chọn quan trọng: giữ lấy hận thù và cho phép nó tiêu diệt chúng ta hoặc tìm ra cách tha thứ, ngay cả khi đối phương không cảm thấy hối tiếc.
Tha thứ là một món quà mà chúng ta tự trao cho mình, giải phóng chúng ta khỏi tiêu cực và cho phép chúng ta tiến về phía trước với ân sủng và sự bình yên trong tâm hồn.
Lựa chọn tha thứ không có nghĩa là chúng ta quên đi những bài học đã rút ra hoặc trở nên dễ bị tổn thương khi bị tổn thương lặp đi lặp lại. Đó là học hỏi từ kinh nghiệm, và tiến hóa thành phiên bản mạnh mẽ hơn, thông thái hơn của chính chúng ta.
Bằng cách tha thứ, chúng ta giải thoát khỏi chu kỳ oán hận và tạo ra không gian cho sự chữa lành và phát triển cá nhân.
Hãy nhớ rằng, níu giữ những tổn thương không làm chúng ta tốt hơn, nó làm chúng ta cay đắng. Tha thứ không khiến chúng ta yếu đuối, nó khiến chúng ta mạnh mẽ.